Chúng ta đang sống trong một cái “cổ chai”. Có nghĩa, sau nhiều thế kỷ dư thừa tài nguyên thiên nhiên, con người đang tiến đến cái “cổ chai” cạn kiệt nguyên – nhiên liệu
Chừng 80 năm nữa, trữ lượng dầu toàn cầu sẽ có thể cạn kiệt; khí thiên nhiên tồn tại thêm 70 năm và than đá chừng 700 năm. Trước tình hình đó, những gì liên quan đến nguồn năng lượng thiên nhiên đều được xem xét lại, trong đó có nhựa.
Nhiều công ty lớn thật ra đã tiến hành nghiên cứu vấn đề này từ vài năm nay, trong đó có tập đoàn nông nghiệp khổng lồ Cargill, công ty Dow Chemical. Hai công ty đã hợp tác trong dự án nghiên cứu rút đường từ ngô và vài thực vật khác để tạo thành sản phẩm nhựa gọi là polylactide (PLA). Quá trình này xảy ra như sau: Dùng vi sinh vật biến đường thành axit lactic và kết nối các phân tử axit lactic thành chuỗi plastic.
Ngoài ra, công ty Imperial Chemical Industries cũng đang nghiên cứu chế tạo nhựa polyhydroxyalkanoate (PHA). Giống như PLA, PHA làm từ đường thực vật và có thể tự phân hủy. Tuy nhiên trong trường hợp này, người ta dùng vi khuẩn ralstonia eutropha để biến đường thành plastic.
Một dự án tham vọng hơn đang nằm trong phòng thí nghiệm của tập đoàn nông nghiệp Monsanto: trồng cây lấy nhựa, theo quy trình lấy nhựa trực tiếp từ cây chứ không gián tiếp như PLA và PHA. Điểm cốt lõi trong nghiên cứu này là hiệu chỉnh gene để cây có thể tự tổng hợp chất nhựa.
Cho đến nay, tính bất khả thi của dự án trồng cây lấy nhựa không phải là vấn đề kỹ thuật mà là chi phí. Trong khảo sát gần đây nhất, Tillman U. Gerngross thuộc Đại học Dartmouth cho biết để có 1 kg PHA từ cây ngô, người ta phải tốn 2,65 kg dầu thô!
Tuy nhiên, dù còn nhiều thách thức, việc nghiên cứu trồng cây lấy nhựa vẫn được tiếp tục nghiên cứu, trong kế hoạch tạo ra “nhựa xanh”, giúp hạn chế dùng tài nguyên dầu đồng thời bảo vệ môi trường.